Ngày này của nửa tháng trước, mình có nhận được tin nhắn của cậu em đồng nghiệp cũ, cũng khá thân với mình rủ cũng đi Hà Giang, cũng với quỹ từ thiện mà cậu ấy đang tham gia mang cái tên khá giản dị mà mang đầy đủ sức nặng – Quỹ Chia Sẻ. Thời điểm đi là cách tết âm lịch Đinh Dậu đúng 2 tuần. Tôi đồng ý tham gia mà không một giây suy nghĩ, đồng ý bỏ lại sau lưng, tạm xa nơi thủ đô với tất cả công việc, các vấn đề “Lương”, “Thưởng”, “Objective” hay “Deadline” …

15965252_1313467688692356_673048828104699415_n

Các thành viên Quỹ trên đường vào thăm bà con ở xã Đức Xuân

Trước chuyến đi, tôi đã nghĩ đến những miền đất mới mà lần đầu tiên tôi đên, đến những khoảnh khắc sống hết mình, và trên hết đi để một lần nữa cảm nhận niềm vui tình nguyện, niềm vui được thấy những gương mặt vui tươi của trẻ thơ khi nhận quà, niềm vui thấy mình sống có ý nghĩa và tình người hơn. Chuyến đi tới xã Đức Xuân, huyện Bắc Quang, tỉnh Hà Giang có lẽ cho tôi nhiều hơn thế.

16114834_1313459025359889_1125812140156871911_n 16105908_1313458805359911_1168578599818357868_n16114621_1313459158693209_4339752484622501893_n16113951_1313458868693238_3679719213295660057_n 15977175_1313458845359907_8402752709960718230_n

Cùng với hai đàn chị đáng yêu của Quỹ Chia Sẻ, 11 giờ đêm “thứ 6 ngày 13” xe chúng tôi bắt đầu lăn bánh từ điểm tập kết và thẳng tiến đến Hà Giang. Nhân sự của chuyến đi bao gồm 10 thành viên bao gồm 4 thành viên năng động của Quỹ Chia Sẻ, ,một số tình nguyện viên và cuối cùng là “anh tài” U50 nhưng tâm hồn thanh niên trẻ trung tươi tắn không kém gì bọn thanh niên chúng tôi. Địa điểm của chuyến tình nguyện lần này là xã Đức Xuân, huyện Bắc Quang, tỉnh Hà Giang, một xã vùng cao khó khăn cách thị trấn Việt Quang 40km đường rừng dày đặc sương mù. May mắn cho chúng tôi khi có thêm hoa tiêu mới khi đến thị xã. Chính là chủ tịch hội nông dân huyện Bắc Quang – anh Thuyên – gia nhập đoàn và hướng dẫn chúng tôi đến được ủy ban nhân dân xã, nơi sẽ là điểm nghỉ ngơi của cả đoàn vào cuối ngày từ thiện.

Khoảng 8 giờ sáng ngày 14/1, chúng tôi đến xã Đức Xuân, cụ thể là trường PTDT bán trú TH và THCS Đức Xuân, nơi chúng tôi sẽ giao lưu vào phát quà cho các em học sinh. Trường có khoảng 400 em học sinh cấp 1 và cấp 2, trong số đó lên tới 133 em thuộc hộ nghèo.

16143175_1313458712026587_2954899251441279291_n 16105695_1313459462026512_2880480733307003702_n

Vừa đến nơi chúng tôi đã bắt tay ngay vào việc sắp xếp quà tặng để buổi trao tặng có thể diễn ra nhanh chóng và thuận lợi. Tôi thực sự rất ngạc nhiên với số lượng và chất lượng quà tặng mà Quỹ Chia Sẻ mang lên Hà Giang lần này. Số lượng quà tặng rất nhiều, không những vậy về chủng loại còn rất phong phú từ giày dép, áo phao cho đến từng đôi tất, từ từng cái bút chì nhỏ bé cho đến những cuốn sách chứa đựng tri thức của cả thế giới. Buổi lễ bắt đầu khi chúng tôi vẫn còn đang luôn tay luôn chân với những món quà tặng nhỏ bé mà quý giá. Buổi lễ bắt đầu với những bài đồng ca của các em học sinh của trường, những giọng ca lảnh lót không cần nhạc không cần micro mà sao vẫn lảnh lót, vẫn vang xa vọng vào tim mỗi người chúng tôi mà có lẽ tôi sẽ không bao giờ quên cái cảm giác đó.

15965579_1313458682026590_8947783510567319661_n

Tiếp đến từng em, từng em được gọi tên lên nhận quà, đối với chúng ta cũng chỉ đơn giản là 1 cái áo phao, vài quyển vở hay cây bút chì nhưng chúng tôi hi vọng sẽ góp thêm một phần nhỏ bé cho ước mơ của các em nơi đây. Đất trời Hà Giang mênh mông ngợp mắt, những cánh chim nhỏ bé có thêm điều kiện để bay cao hơn xa hơn, giúp cho đất nước này, tổ quốc này hay có thể là giúp chính quê hương này của các em. Nhìn ánh mắt của các em khi có áo mới mà lòng chúng tôi như ấm áp thêm bội phần.

Bên cạnh đó, Quỹ Chia Sẻ cũng không quên công tác ươm mầm tài năng bằng một hành động nho nhỏ đó là tặng Trường mần non xã Đức Xuân 1 bộ máy tính mới tinh và 100kg gạo tám. Và mong rằng, mầm non của đát nước sẽ phát triển ngày càng khỏe mạnh hơn, vững vàng hơn.

Chúng tôi có cơ hội được thăm nơi ở của các em, nơi mà các em sẽ sống và sinh hoạt cùng nhau dưới sự dìu dắt của các thầy các cô trong cả tuần xa bố xa mẹ. Phòng ốc gọn gàng đơn sơ mà ấm cúng đó chính là cảm giác của tôi khi đến phòng các em. Đến phòng ăn, các em trật tự sắp xếp ghế ngồi rồi ăn uống ngon lành làm chúng tôi cũng thấy đói bụng làm sao. Mùi khói hắc hắc từ bếp than củi bay vẩn vương trong không khí như níu kéo chúng tôi mãi không muốn xa nơi đây. Một ngôi trường với cô tổng phụ trách uy nghiêm, thầy hiệu trưởng với nụ cười ấm áp, các em học sinh ngại ngùng khi mới gặp, và nụ cười tỏa nắng khi dần quen.

15965937_1313459538693171_4638078638077819886_n15941232_1313459595359832_4463771057455785823_n 15978026_1313459468693178_2869922851564710069_n

Sau khi nghỉ ngơi để nạp thêm năng lượng vào buổi trưa, cả đoàn chúng tôi được chủ tịch xã là ông Vũ Văn Mạnh dẫn tới thăm 10 hộ nghèo của xã. Cả đoàn ai cũng rất hào hứng chuẩn bị tâm lý đi đường xa. Cảnh trời sắc trên đầu thì đẹp,nhưng đường đi dưới chân thì không được đẹp như mong đợi. Đường sang các hộ nghèo phải đi bộ khoảng hơn 1 giờ đồng hồ trên con đường bùn đất lầy lội trơn trượt rất khói đi. Mà theo như lời người dân thì chúng tôi đã “ngã như phim chưởng HongKong”. Khi đến và trao tận tay những hộ nghèo, đoàn chúng tôi ai cũng cảm thấy vui vì chằng đường vào cũng chẳng hề phí công mà lại để lại trong chúng tôi không ít kỉ niệm. Mong rằng khi tết đến cũng mang thêm niềm vui mà sự ấm no đến với từng hộ dân nơi đây. Chúng tôi, ai ai cũng mang được một chút đất vàng đất bạc của mảnh đất Hà Giang về Thủ đô bằng những đôi giày chúng tôi mang.

16142758_1313467695359022_7695111058310311656_n 15975042_1313467972025661_8504402041705688213_o 16112666_1313467902025668_6447406371095922000_o 15995180_1313467975358994_2408293715787266013_o

Đối với tôi, chưa tròn 1 ngày đêm ở nơi đây nhưng tôi tự thu được những suy nghĩ trăn trở của bản thân, có những sự băn khoăn khi nước mình còn nhiều vùng quên nghèo quá, nhưng cũng có những niềm vui khi nhìn thấy nét hồn nhiên của trẻ. Tôi cần, chúng tôi cần và muốn có thêm nhiều chuyến đi thực tế và ý nghĩa như thế. Trong thời gian tới, khi Quỹ Chia Sẻ đồng hành hay tự tổ chức những chuyến đi như vậy, chắc tôi sẽ lại hăm hở lên đường.

Bạn sẽ đi cùng chúng tôi chứ?

Cám ơn Quỹ Chia Sẻ, ban lãnh đạo và giáo viên xã Đức Xuân đã giúp đỡ đoàn chúng tôi có chuyến đi thực sự ý nghĩa và thành công.

Theo Nguyễn Bảo Khánh